AnoHana: Đóa Hoa Ngày Ấy Ta Cùng Ngắm

Ano Hi Mita Hana no Namae wo Bokutachi wa Mada Shiranai.

Một câu chuyện cảm động về nhóm sáu người bạn thời thơ ấu đã mất liên lạc với nhau sau khi một người trong nhóm, Meiko "Menma" Honma, qua đời trong một tai nạn. Mười năm sau tai nạn, trưởng nhóm là Yadomi Jinta từ bỏ giao tiếp xã hội và sống như một người ẩn dật. Một ngày mùa hè, bóng ma của Menma xuất hiện trước mặt cậu và mong muốn được thực hiện một ước nguyện, với lý do mình không thể sang thế giới bên kia cho đến khi ước nguyện được hoàn thành. Tuy nhiên cô lại không thể nhớ ước nguyện của mình là gì. Jinta đã tập hợp lại những người bạn ngày xưa vì tin rằng họ chính là những chiếc chìa khóa dẫn tới ước mơ của Menma. Cả nhóm miễn cưỡng tham gia nhưng mọi chuyện ngày càng trở nên phức tạp khi mọi người cho rằng Jinta không thể vượt qua được cái chết của Menma và luôn dằn vặt tại sao Menma chỉ xuất hiện trước mặt Jinta. Cũng từ đây, họ nhận ra rằng không chỉ có Jinta đang gặp rắc rối mà tất cả các thành viên khác trong nhóm đều luôn tự trách mình về cái chết của Menma. Những cảm xúc ẩn giấu của từng người được khơi dậy, họ lại cùng nhau hoàn thành ước nguyện của Menma và giúp cô có thể đầu thai.

Đánh Giá
(6.3 đ/4 lượt)

11/11 2011 54,517


Background
Thông Tin Phim
Tin Tức
Trailer

Anohana có tên đầy đủ là Ano Hi Mita Hana no Namae wo Bokutachi wa Mada Shiranai (Ta vẫn chưa biết tên bông hoa đã thấy ngày đó). Phim kể về một nhóm bạn thân từ nhỏ gồm 6 người: Jintan, Anaru, Yukiatsu, Tsuruko, Poppo và Menma. Sau khi Menma mất vì một tai nạn, cả nhóm cứ xa cách dần. Mười năm sau, hồn ma Menma khi đã lớn hiện về ở nhà Jintan, nói với cậu rằng cô vẫn chưa siêu thoát vì một điều ước của bản thân chưa thành hiện thực. Vì Menma không nhớ điều ước của mình là gì, Jintan phải tập hợp lại nhóm bạn cũ để giúp Menma siêu thoát.

Phim có hình ảnh trau chuốt, chuyển động nhân vật mượt mà. Tạo hình các nhân vật ổn. Phần âm nhạc của phim cực kì xuất sắc. Dù ban đầu nghe, các bài hát có vẻ ngang ngang nhưng càng nghe lại càng thu hút. Tôi thích nhất các bản của Remedios. Xem xong phim, định sẽ down hết OST về nghe nhưng khi tra ra phim có tận 7 cái OST thì đành … bỏ cuộc :v, chỉ down vài bản đã được sử dụng trong phim.

Tuy nhiên, đó là tất cả những gì hay về Anohana. Đề tài phim: tình bạn, ám ảnh về cái chết và sự đấu tranh để vượt qua mất mát, vốn rất dễ tìm được sự đồng cảm nơi người xem. Thế nhưng, cách dẫn dắt câu chuyện lẫn xây dựng nhân vật đã không thể phát huy hết tiềm năng của những đề tài trên. Mở màn phim rất cuốn hút. Các nhân vật đều thể hiện được nét tính cách chính riêng biệt của mình: Menma tốt bụng, luôn vui vẻ; Jintan giàu tình cảm; Anaru sôi nổi; Yukiatsu lãnh đạm; Tsuruko trầm tính, nghiêm túc và Poppo luôn tươi cười, giàu năng lượng. Menma và các điều ước hướng tới mọi người của cô thật sự là điểm sáng hiếm hoi của cả 11 tập phim.

Mọi thứ, từ bối cảnh đến nhân vật đều chứa đầy tiềm năng, hứa hẹn một câu chuyện cảm động về tình bạn, về sự vượt qua quá khứ. Tuy vậy, càng về sau, câu chuyện bị lái theo hướng chỉ xoay quanh duy nhất cái chết của Menma, làm các nhân vật hiện lên rất mờ nhạt, không đáng nhớ, còn cốt truyện thì loãng đi. Các nhân vật, trừ Menma vốn đã mất khi còn nhỏ, đều đang ở độ tuổi học cấp ba, độ tuổi mà con người có nhiều nỗi lo về những khó khăn của hiện tại cũng như về tương lai. Vậy mà, phim không hề cho ta thấy những điều đó. Họ có ước mơ gì cho tương lai? Họ đang gặp những khó khăn gì trong việc học, về gia đình, trong các mối quan hệ? Họ muốn trở thành người như thế nào? Thế giới quan của họ ra sao? Không có câu trả lời vì những thứ xoay quanh nhân vật được thể hiện quá hời hợt. Các nhân vật có vẻ cuốn hút ban đầu chỉ được cho vẫy vùng trong phạm vi cái chết của Menma, chứ không gì khác. Có vẻ như, mười năm qua, họ chỉ biết ám ảnh về Menma chứ không có gì hơn. Nét tính cách của từng người bị sự ám ảnh của họ lấn át khiến họ trở nên tẻ nhạt qua từng tập phim.

Điểm không hay thứ hai của bộ phim nằm ở phần bộ phim không thể hiện được các nhân vật cũng như cuộc sống của họ thay đổi như thế nào sau cái chết của Menma. Dù lớn lên về hình thể nhưng họ chẳng có gì thay đổi qua 10 năm. Các nhân vật, từ nhóm bạn đến người mẹ chỉ biết đau buồn. Điều này, thứ nhất, khiến phim vô lí vì cái chết của Menma chẳng làm họ thay đổi gì thì nỗi ám ảnh quá lớn của các nhân vật không hợp lí và rất nông cạn; và thứ hai, khiến phim bị giảm mất một phần ý nghĩa vì sự vượt qua mất mát không rõ ràng.

Điều quan trọng nhất, tình bạn giữa 6 người, lại không được phim xây dựng đủ sâu. Độ thân thiết giữa cả 6 người không hề nổi bật, nhất là tình bạn giữa các cô gái. Những đoạn về nhóm bạn trong quá khứ không đủ nhiều, không đủ chi tiết để có thể xây dựng ấn tượng về sự gắn bó sâu đậm giữa họ. Càng về sau, có vẻ như họ chỉ gắn kết vì tình yêu tay ba, tay bốn với Menma: Jintan và Yukiatsu đều thích Menma còn Tsuruko và Anaru thì ghen với Menma vì hai chàng trai không thích mình. Yếu tố tình yêu có phần làm quá đã lấn át yếu tố tình bạn. Điều này dẫn tới việc Poppo, vốn chỉ coi Menma là bạn, như người thừa của cả nhóm. Vì xây dựng nhân vật kém nên tình cảm của Jintan với Menma chỉ sến chứ không sâu đậm.

Tất cả những điều này, cộng thêm việc yếu tố hài hước hạn chế, làm bi kịch về cái chết bị thổi phồng quá mức, dẫn tới gượng gạo chứ không phải cảm động, khiến cốt truyện trở nên kém tự nhiên. Vì thế, tập cuối không thể đẩy được cảm xúc tới mức cao trào như lẽ ra nó phải thế. Sự ích kỉ của các nhân vật về việc họ giúp Menma thực hiện điều ước đáng lẽ phải tìm được sự đồng cảm nhưng nó lại phản tác dụng. Những lời nhắn của Menma dành cho những người bạn của mình mất đi sự cảm động bởi lẽ, tôi chỉ thấy được sự hài hước của Poppo chứ không thấy được sự chăm chỉ của Yukiatsu, cái hiền từ của Tsuruko, sự kiên định của Anaru cũng như tình yêu sâu đậm của cô với Jintan. Cảnh trốn tìm cuối phim có lẽ sẽ cảm động hơn nếu trước đó, trò chơi này được thể hiện là trò chơi gắn liền với tuổi thơ cũng như tình bạn của các nhân vật.

Xây dựng nhân vật cũng như tình tiết kém khiến Anohana không làm nổi bật được những đề tài về tình bạn và sự chia ly đầy tiềm năng của phim. Có cảm giác, phim đang cố tỏ ra sâu sắc và cảm động hơn là thật sự sâu sắc và cảm động. Khoảng thời gian 10 năm là quá dài để hợp lí hóa việc các nhân vật không thay đổi chút gì và không hề phức tạp theo đúng độ tuổi của họ. Thế nên, nếu như thời điểm câu chuyện là một vài tháng, một hay hai năm sau cái chết của Menma thì Anohana sẽ có phần hợp lí hơn.

Đừng quên để lại bình luận khi xem xong mỗi tập nhé!